Đấu thầu Mua sắm công

VĂN BẢN MỚI

Bình chọn

Theo bạn thông tin nội dung website thế nào ?

Phong phú đa dạng
Dễ sử dụng
Hữu ích

33 người đã tham gia bình chọn

Thống kê truy cập

Số lượng và lượt người truy cập

  • Online 3

  • Hôm nay 5

  • Tổng 639.728

HƯỚNG VỀ KỶ KIỆM 72 NĂM NGÀY THƯƠNG BINH - LIỆT SĨ (27/7/1947-27/7/2019)

Ngày đăng: 26/07/2019

Xem với cỡ chữ : A- A A+
 Nhân dịp kỷ niệm 72 năm ngày Thường binh – liệt sĩ (27/7/1947-27/7/2019), toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta đã và đang tổ chức nhiều hoạt động thiết thực như thắp nên tri ân, dâng hương, vòng hoa tưởng niệm, tọa đàm kỷ niệm 72 năm ngày thương binh – liệt sĩ. Đây là hoạt động thể hiện tiếp nối truyền thống cao đẹp, đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”, “Đền ơn đáp nghĩa” của dân tộc, tri ân của thế hệ hôm nay đối với thế hệ cha anh đi trước đã cống hiến, hy sinh vì sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước. Ban biên tập Trang thông tin điện tử xã Hàm Ninh đã có dịp gặp gỡ anh Nguyễn Thanh Quang – CLB Thơ Hàm Hòa – Hàm Ninh tại buổi tọa đàm vào ngày 26/7/2019 và được nghe, thưởng thức một bài thơ rất hay, ý nghĩa khi anh viết về Người đồng đội của mình đã chiến đấu và hy sinh tại chiến trường phía Bắc (năm 1979), được sự cho phép của anh, sau đây Ban biên tập xin được đăng bài thơ với tựa đề “Phút Cuối”.

 

 

PHÚT CUỐI…

 

Chúng tôi sinh ra bên dòng sông Nhật Lệ

Tuổi ấu thơ bè bạn với nước mây

Lớn bên nhau những ngày tấm bé

Lắm buồn vui, kỷ niệm… đông đầy

 

Xếp bút nghiêng hai chúng mình nhập ngũ

Tiếng gọi non sông – Tổ quốc – lên đường

Tạm gác lại ước mơ làm …Bác sỹ

Khoác súng lên vai tiến thẳng đến sa trường

 

Ôi miền Nam – hân hoan ngày giải phóng

Ta lại hành quân qua Cam Pốt – Nông Pênh

Để diệt trừ loài tập đoàn Pôn Pốt

Và tay sai bè lũ – Hiêng Xom Pinh

 

Rách tả tơi những đôi dày vạn dặm

Bụi trường chinh phai bạc áo hài hoa

Bởi hai chúng mình tràn trề sức sống

Vẫn mong ngày về bên Mẹ bên Cha

 

Năm 79….

Hành quân ra Lào Cai ôi suối sâu rừng rậm

Bản Phọng – Tà Phìn chân bước tiến quân thù

Gặp kẻ địch ta xông vào trận chiến

Và không may – Anh trúng đạn quân thù

 

Phút cuối ấy, anh gọi tôi “Đồng chí…”

Tôi lắng nghe câu anh nói cuối cùng

Mày phải sống mang thư về cho Mẹ

Bao năm rồi, nơi ấy vẫn hằng mong

 

Phút cuối ấy! Tôi ôm anh rất chặt

Mắt nhắm rồi – Anh ấy đã hy sinh

Trên tay tôi, Bức thư đầm nước mắt

Máu thấm loang, dòng địa chỉ Hàm Ninh.

                              

                                                    Tác giả: Văn Quang

Các tin khác